Mua căn chung cư 2 phòng ngủ, không lâu sau đã tăng giá 15%, cặp đôi trẻ thừa nhận: Chúng tôi có nhà nhưng “rỗng túi”, thấy sợ khi kiểm tra số dư tài khoản
Sau khi mua căn hộ 2 phòng ngủ, cặp vợ chồng trẻ tưởng như đã “an cư lạc nghiệp”. Thế nhưng, phía sau niềm vui sở hữu nhà là cảm giác "rỗng túi" khi phải dành phần lớn thu nhập để trả nợ.
Sau nhiều năm tiết kiệm, tôi và vợ đã mua được một căn chung cư 2 phòng ngủ.
Tuy không nằm ở vị trí trung tâm, diện tích cũng hạn chế nhưng mức giá thì vừa khít ngân sách. Cuối cùng, chúng tôi không còn phải mệt mỏi vì tiền thuê tăng đều hay lo sợ bị chủ nhà báo chuyển bất cứ lúc nào.
Những ngày đầu nhận nhà, cảm giác hạnh phúc xen lẫn tự hào. Trong đầu đã kịp vẽ ra cảnh đặt sofa phòng khách, treo tranh cưới ở hành lang, và buổi sáng cuối tuần ngồi cà phê ban công. “Đây là tổ ấm đầu tiên của chúng tôi. Chúng tôi đã chạm tay vào “giấc mơ an cư” – điều tưởng như xa vời với những người trẻ ngày nay”.
Nhưng khi niềm vui vơi đi, tôi mới thấm thía cái cảnh “có tiền nhưng rỗng túi”. Khi chúng tôi chốt mua, căn chung cư được định giá 3 tỷ đồng. Cả hai đã dành dụm được gần 1 tỷ từ trước, may mắn được ngân hàng được duyệt vay ở mức tối đa 70%, tương đương 2,1 tỷ đồng. Sau giai đoạn ưu đãi 6 tháng với lãi suất 5,5%/năm, lãi vay được thả nổi, trung bình 8%/năm.
Tính qua, mỗi tháng chúng tôi phải thanh toán khoảng 18-20 triệu đồng cả gốc lẫn lãi, ròng rã trong hàng chục năm. Chưa kể, còn phí quản lý chung cư gần 1,5 triệu đồng, tiền gửi xe, tiền điện nước, internet và hàng loạt khoản chi sinh hoạt khác…chiếm gần hết thu nhập của cả hai.
Từ khi dọn về nhà mới, cuộc sống của chúng tôi thay đổi khá nhiều. Trước đây, cuối tuần hay đi ăn nhà hàng, cà phê sang chảnh, thì giờ phải cân nhắc kỹ. Tôi bắt đầu lập bảng chi tiêu, chia ra từng khoản rõ ràng: ăn uống, sinh hoạt, trả nợ, để dành. Tháng nào thu nhập tốt thì dư chút để gửi tiết kiệm, tháng nào kém hơn thì phải bớt khoản vui chơi.
Dù có bảng Excel được tính toán kỹ lưỡng từng đồng, vẫn có những khoản phát sinh làm tôi chột dạ. Tôi vốn thường xuyên mở ứng dụng ngân hàng để kiểm tra số dư, nhưng kể từ ngày ký hợp đồng vay mua nhà, tôi dần thấy sợ phải làm việc này. Áp lực lớn nhất là nỗi sợ mất việc, mất đi một trong hai nguồn thu nhập, việc trả nợ sẽ trở thành gánh nặng khó xoay xở.
Dẫu vậy, chúng tôi không hề hối hận vì quyết định mua nhà. Thay vì ở trong căn chung cư mini chật hẹp, giờ đây chúng tôi sống trong một không gian rộng rãi hơn, được tự do sửa sang theo ý muốn. Giá căn hộ trong khu hiện cũng đã tăng khoảng 10-15% so với lúc mua, tài sản tăng giá mang lại cảm giác yên tâm phần nào.
Hai vợ chồng cũng đã vạch ra kế hoạch trả nợ trước hạn. Cứ có khoản thưởng cuối năm hay thu nhập thêm từ làm ngoài, chúng tôi đều dồn vào trả bớt gốc. Dù chặng đường còn dài, nhưng mỗi lần thấy dư nợ giảm đi một chút, tôi lại thấy nhẹ lòng.
Nhìn lại, mua nhà không phải là quyết định dễ dàng, nhưng với chúng tôi, đó là một bước ngoặt quan trọng. Có thể mỗi tháng vẫn “thắt lưng buộc bụng”, nhưng bù lại, mỗi tối trở về căn hộ ấm áp, tôi biết rằng mọi nỗ lực đều xứng đáng.
(*) Chia sẻ của anh V.H (Hà Nội)
Linh San (ghi)